Ngọn lửa chiến binh không bao giờ tắt
Ngọn lửa chiến binh không bao giờ tắt
Có những con người sinh ra không phải để sống an phận, mà để vượt qua. Họ không chọn con đường dễ đi, không trốn chạy nỗi đau, không đầu hàng nghịch cảnh. Bởi trong họ có một ngọn lửa – âm ỉ, lặng lẽ, nhưng chưa bao giờ tắt. Đó là ngọn lửa chiến binh.
Chiến binh không nhất thiết phải mặc giáp trụ, không cần gươm giáo trong tay. Chiến binh là người dám đối mặt với sự trì trệ trong chính mình. Là người sau mỗi lần gục ngã lại đứng dậy, dù đôi chân rướm máu, dù trái tim đầy vết xước. Họ hiểu rằng: càng đau, càng lớn. Càng gian khổ, càng rèn giũa bản lĩnh.
Ngọn lửa ấy không phải lúc nào cũng rực cháy. Có những đêm tối, nó yếu ớt như ánh đèn dầu trước gió. Nhưng chính trong lúc đó, chiến binh biết cách chở che, nuôi dưỡng nó bằng lòng tin, bằng ý chí, bằng những lời thầm thì “Tôi chưa xong đâu... Tôi còn phải tiến tiếp.”
Thế giới không thuộc về kẻ mạnh nhất, mà thuộc về kẻ không bỏ cuộc. Ngọn lửa trong tim họ là minh chứng rằng: dù ai cười chê, dù đường dài gian nan, họ vẫn đi. Mỗi ngày, từng bước, từng hơi thở – đều là hành trình thắp lên ánh sáng.
Và khi người khác ngủ yên trong vùng an toàn, họ – những chiến binh – vẫn âm thầm rèn luyện, kiên trì, và cháy lên. Bởi vì ngọn lửa ấy, chính là thứ không ai dập tắt được. Không ai.
Ngọn lửa chiến binh… không bao giờ tắt.
Nhận xét
Đăng nhận xét